Vâng! Có thể nói nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý!
Hôm nay, trong tôi có biết bao cảm xúc dâng trào, biết bao mơ ước về một ngày mai tươi sáng. Những người thầy giáo cô giáo như những chuyến đò cần mẫn chở khách sang sông mong đến ngày cập bến.
Có lẽ trong mỗi chúng ta ai cũng có những phút bồi hồi xúc động khi nhớ về kỉ niệm xưa, nhớ về một thời cắp sách đến trường….. Bao kí ức còn đọng lại về thầy cô, về mái trường và bạn bè thân yêu, bản thân tôi cũng vậy! Mới ngày nào còn là cô học sinh đeo chiếc khăn quàng đỏ tại ngôi trường này, vậy mà giờ đây tôi đã trưởng thành, đã là một giáo viên, một thành viên của trường THCS Phạm Văn Cội, thật hạnh phúc và may mắn biết chừng nào khi chính nơi đây đã từng là nơi dạy dỗ tôi trong nhưng năm tháng cấp 2 đầy kỉ niệm đó. Có được như ngày hôm nay là nhờ sự dìu dắt của những người thầy, người cô, những “người lái đồ” thầm lặng. Cảm ơn thầy cô vì đã cống hiến cả đời mình cho sự nghiệp giáo dục, cảm ơn vì đã đưa tôi đến bến đỗ tri thức, để ngày hôm nay, tôi chuẩn bị đón ngày lễ 20/11 đầu tiên trong đời mình, xin gửi đến quý thầy cô tấm chân tình, với lòng biết ơn và tri ân sâu sắc ! Kính chúc quý thầy cô luôn vui, khỏe, hạnh phúc .... để dìu dắt chúng em vững bước đi tới tương lai.